Vài lời nhắn nhủ đến bạn tên Star Bình

Lưu ý trước khi đọc bài đối với: (không đọc nổi 3 mục sau thì tôi xin quỳ các bạn vì các bạn làm tôi buồn cười quá)
1. Những người là bạn của nhân vật chính: tôi nghĩ các bạn cần gì vào blog tôi làm gì, bình luận chửi rủa giúp nó có được duyệt đâu, kể cả nó có làm sai thì các bạn đâu nói nó đâu, vẫn bênh mà và cũng có bao giờ cần đọc bài viết đâu, chỉ việc ngồi thẳng và gõ gõ ra vài câu chửi là vui tay các bạn rồi mà :))
2. Những người không đem theo não: khi bảo viết bài bóc phốt kiếm view. Blog cá nhân (tựa acc Facebook), tôi có quyền viết bất kì thứ gì tôi thích. Blog tôi cũng chẳng có thủ thuật gì để các bạn phải ghé thăm đâu. Ngoài mấy người bạn đã biết tôi từ trước thì họ vào thôi, còn lại chính các bạn khiến tôi nổi tiếng mà vì hành động share post của tôi lên mạng xã hội đó :D Tôi cũng không đăng kí quảng cáo nên có 1 tỉ views thì cũng vậy thôi vì nếu nhiều view quá thì tôi lại không được viết bài như này mà :)) Không ngu đâu nha.
3. Tôi biết nhân vật chính sẽ còn quay lại và lại 1 comment hài hước "cái này của tao mà huhu của tao đó mày" nên tôi mới viết bài này vì tôi biết nó sẽ đọc được (just for "nó"). Ngoài ra nên xem lại nó đi, toàn đi RIP Temp người khác, mấy cái nhỏ nhỏ cũng thế. Vậy nó có quyền gì yêu cầu người khác không được giống nó, trong khi họ làm giống ở blog/website khác kèm đường dẫn đầy đủ thì nó vẫn cứ ảo tưởng là của nó và phải là của nó :)) Ngoài ra, khi tôi viết tôi lưu ý câu chữ rất cẩn thận, không chỉ trích nổi đâu. Tuy là có vào blog nó nhưng đừng tưởng vì thế mà cái gì giống bên nó sẽ là view source từ blog nó. Khi nào thành blog top thì hãy nên ảo tưởng. Thử hỏi như thế thì có nên viết bài không? Chẳng lẽ lại không :v
Đi học cả ngày về mệt mỏi rồi nhiều chuyện bực mình trên lớp, mình cũng chẳng muốn viết ra cái bài này đâu nhưng nếu mình không lên tiếng thì mình nghĩ sẽ vẫn còn bị làm phiền. Còn nếu viết xong mà vẫn bị làm phiền nữa thì cái loại này là loại có dùng thuốc trừ sâu độc nhất cũng không chết. Ok? (Trong bài mình sẽ nói giảm nói tránh mấy từ đáng lẽ phải nói thô tục cho nó hiểu nhưng thôi bị report chết :v)

" Gửi bạn Star Bình thân mến,
Trước tiên mình muốn gửi một lời chào đặc biệt và thân ái đến bạn. Nhưng bạn biết gì không? Chắc chỉ nốt lần này bạn được nghe mình chào thôi, sau này có khi mình sẽ thay "chào" bằng "chửi" đấy. 

Mình không rõ bạn bao nhiêu tuổi, bạn ở đâu, làm gì, có người yêu chưa... và có lẽ là mình cũng méo quan tâm đâu vì nó không đáng. Mình viết bức thư này chỉ muốn nói với bạn như sau: Là bạn làm ơn đừng làm phiền mình nữa? Tại sao? À đm tại sao ư?!

Thứ nhất, trước đây các blog khác có chia sẻ Thủ Thuật Blogspot, họ tự làm hình, tự viết bài rồi họ đăng bài. Trong lúc đó bạn méo có gì để làm à? Hay bạn rảnh háng quá, hay do tính bạn đàn bà quá :)) mà nay vào blog này, mai vào blog khác để lại những bình luận nghe rất thối tai và óc nhỏ bằng quả nho thế. Gì mà "mày phải ghi nguồn vào" (dĩ nhiên ý là ghi nguồn blog bạn ý đó), lúc thì "view source từ blog tao sao không ghi nguồn" và kèm theo một loạt câu nói chối tai làm admin phải xóa bình luận mỏi cả tay. 

Và bạn nên nhớ rằng khi đó là họ viết bài hẳn hoi mà viết bài thì dĩ nhiên phải ghi nguồn nhưng không phải cái gì cũng ghi nhé, để biết tại sao thì hồi mình còn làm ở TSM Blogger thì mình có đăng 1 bài rồi đó. Bạn có thể đọc lại tại bài này nha.


Thứ hai, khi con người ta bận học hoặc vì lí do gì khác mà nghỉ chia sẻ thủ thuật rồi quay về viết blog đời thường kiểu như viết status trên Facebook ấy. Thì biết sao không? Bất kì thứ gì trên blog bạn này, bạn kia, bạn kia nữa mà nó na ná hoặc giống hẳn hoặc gì gì đó ấy, bạn lại bắt đầu "rảnh háng" vào bảo "cái này quen nhỉ", "cái kia quen quá"... Vậy ý bạn là gì khi nói thế? Ý là giờ mình, tôi, tớ, bạn này, bạn kia phải vào bảo "Anh Bình đẹp trai ơi, em vừa lấy cái này bên blog anh, em ghi nguồn vào widget hay page nha anh, anh nha" hay phải nói "Woww. Anh Bình giỏi quá anh ơi, cái gì anh cũng biết làm ấy nhỉ, em thì tù quá vì em mới học code thôi à :(("....

Càng lúc mình càng cảm thấy bạn rất là hãm lìn ở chỗ đó. Có nhiều người trong cuộc sống họ còn giúp trong âm thầm và họ vẫn cảm thấy vui vì điều đó. Đằng này bạn cư xử có khi thua cả một đứa con nít, đi săm soi rồi thể hiện cái méo gì không biết nữa. Cộng đồng Blogger chứ không phải chỗ ca tụng rồi nay post 1 bài ca tụng, mai post 1 bài ngợi ca nhé. 

Chưa kể, đúng như mình nói ở hình, khi người ta đã có nguồn đầy đủ thì làm ơn click vào mà xem. Chứ đừng thấy gì giống bên mình là mặc định là họ lấy từ mình. Nên dùng não trước khi gõ gõ nhé. Hay là thấy bị đâm trúng tim đen và "Thôi xong rồi đm, nó biết mình view source từ đâu rồi :( Lộ rồi. sao đây" nên bạn phải tìm cách bào chữa à?

Mình cũng xin nói thẳng một câu, mình không rõ các Template trước giờ bạn dùng là bạn đi xin hay rip lại chứ mình nói thật, cái gì cũng nên là thứ của mình 1 tí, ít rip lại thôi, tự có mắt sáng tạo tí đi. Lúc thì dùng Template của Vũ Tiến Anh Blog, kế tiếp thì dùng của Blog Chia Sẻ Thủ Thuật và giờ đang dùng Template của Toicode.com. Lúc nào cũng là rip và dùng, có mấy khi lấy Temp free xong sửa sửa theo ý mình mấy đâu mà bày đặt này nọ.

Đó. Mình chỉ muốn nói với bạn thế thôi. Chính vì bạn mà đáng lí ra mình vẫn để cho mọi người bình luận thoải mái, không cần xét duyệt nhưng chính tại vì bạn với những bình luận thiếu suy nghĩ và thích thể hiện quá đà mà mình đã mở lại kiểm duyệt bình luận rồi đấy. Blog mình mà. Mình có quyền. Giỏi thì bình luận khiếm nhã nữa đi, đố mà được chấp nhận nhé, còn chẳng may bị ai hack ấy thì mình còn một blog nữa cơ, nó chỉ là nơi mình chia sẻ cảm nhận cuộc sống như nhật kí thôi, không kiếm tiền, domain cũng mặc định của Blogger cho nên là thoải mái nhé :))"

Hết thư. Cảm ơn bạn nào đủ can đảm đọc hết bài này nhé.
Các bài viết cùng chủ đề:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét