Thanh và Cường - 12 năm cho một tình bạn đẹp

Bạn có bạn thân không? Bạn có tin vào một tình bạn vĩnh cửu? Bạn có tin vào một tình bạn khác giới?!

Tôi nghĩ có đôi lúc trong cuộc sống bạn đã tự đặt ra câu hỏi này cho chính bản thân mình. Có thể là những lúc buồn, lúc vui hoặc không buồn, không vui thì chắc cũng hay hỏi như thế. Cũng đúng thôi, trong cuộc đời này, ngoài gia đình là nơi bạn có thể tin tưởng và nương tựa thì bạn bè cũng là một phần không thể thiếu đối với mỗi người.
Kỉ yếu của tôi

Và tôi cũng vậy! Tôi có nhiều bạn lắm, hầu như ai tôi cũng chơi được hết. Bạn bình thường, xã giao cũng có, bạn thân cũng có, rất thân cũng có tùy theo mức độ. Và trên cả luôn xuất hiện một người sẽ đóng vai trò là người bạn rất rất rất thân tức là mức thân nhất với bạn. Đã là người thân nhất thì sẽ hiểu nhiều nhất về bạn, luôn quan tâm, giúp đỡ bạn hơn những người khác và giữa họ có một mối liên kết bí mật nào đó mà không thể tiết lộ với người xung quanh.

Mỗi một thời điểm có lẽ tôi sẽ viết về một người bạn thân kể cả từ mầm non đến tận đại học. Và, người bạn thân nhất hôm nay tôi kể đó là Thanh, tên đầy đủ là Phạm Thị Thanh Thanh và hay quen mồm gọi là Ết. Ngay bây giờ, tôi sẽ bắt đầu tường thuật lại từ năm mới gặp và làm quen cho đến thời điểm hiện tại.
Kỉ yếu Ết

Lớp 4:
Mới lên lớp 4, tôi bắt đầu gặp cô bạn này. Đợt ấy tôi còn gầy, bé, lùn lắm còn bạn ấy thì cao kều hẳn lên. Năm đó cũng không chơi thân vì mới quen nhau mà. Chỉ đáng nhớ tình huống quen nhau thì không vui cho lắm thôi. Chẳng là năm đó tôi nghịch quá, tôi cả thằng bạn cầm đá phá hỏng chỗ bụi cây bạn ấy cùng các bạn nữ trong lớp làm quán cafe. Thế là vào lớp tôi bị bạn ý mắng mỏ rồi quát tháo, cũng sợ lắm vì bạn ý làm lớp trưởng mà :(
Ảnh sinh nhật tôi :))

Lớp 5:
Được chuyển lên trường cấp 2 học cùng anh chị vì là học lớp chọn nên được ưu ái không học ở cấp 1 nữa. Không rõ là may hay rủi khi cô chủ nhiệm xếp tôi và bạn ý ngồi chung bàn vì lớp 4 đã bực nhau vụ quán cafe rồi mà... Nhưng rồi, mọi chuyện thay đổi, 2 chúng tôi không giận gì nhau cả, thay vào đó là những cuộc nói chuyện vui vẻ hơn. Bạn ý còn tổ chức trò chơi xem "ai là người làm cho bạn ấy cười nhiều nhất" sẽ được quà to nhất. Bàn tôi có 5 người nên thi nhau chơi, cũng không nhớ ai nhất nhưng đều được quà hand-made từ bạn ấy. Giờ thì không nhớ nó ở đâu nữa, có lẽ do lúc dọn lại nhà nó mất đi rồi :( Nhưng quà tôi tặng bạn ấy năm đó thì vẫn còn.
Kỉ yếu cấp 3

Lớp 6:
Chính thức lên cấp 2, bạn ấy vẫn cao thật là cao và tôi vẫn phải ngước nhìn. Năm này thì hình như không có gì nhớ lắm tại cái gì ấn tượng tôi mới nhớ lâu, không thì không nên kể vì quá dài dòng, mọi người sẽ than :)

Lớp 7:
Ái chà. Tôi phải đi cắt "a bê đan" vì hay bị viêm và sưng lên kèm theo sốt. Cắt xong, bị cấm nói trong 2 tháng, giờ tôi cũng không hét hay không hát to được, nhưng bù lại tôi béo hơn tí ti, cao hơn tương đối và đã khổng lồ hơn Ết rồi :D Đi đâu cũng không phải ngước lên nữa.

Lớp 8:
Nhảy bậc sang lớp 9 luôn đi vì không nhớ gì mấy :( Chỉ nhớ mỗi là 2 đứa đều học cùng đội tuyển tiếng Anh của trường vì đều muốn có khả năng nói chuyện được với các bạn Tây :v
Qua trường Ết chơi ngày đợi mãi không có bus về nhà

Lớp 9:
Năm cuối cấp 2, buồn buồn vì sắp xa bạn bè. Tôi và Ết ai cũng đều buồn cả. Chụp ảnh rồi đi ăn xong chính thức chia tay lớp để lên cấp 3.

Lớp 10:
May mắn thay sau khoảng thời gian vất vả ôn thi thì tôi cả Ết lại được học cùng nhau ở 10A2 (lớp chuyên tự nhiên trong khi cấp 2 tôi chỉ thích các môn xã hội :v) Cuộc sống vẫn như thế, 2 đứa vẫn chơi và vẫn chơi lâu bền, thân thân như vậy.

Lớp 11,12:
2 năm cuối này tôi cũng không muốn nhắc lại vì nó cũng chẳng vui vẻ gì với tôi. Có thể ai đó sẽ biết và đọc được, cũng có thể sẽ đoán được nhưng chịu thôi :) Đời là thế mà, không gì giấu mãi được nên là cứ âm thầm mà nghiền ngẫm thôi. Chỉ nhớ suốt quãng thời gian này, nếu không có Ết thì sẽ không có tôi của ngày hôm nay. Cậu ấy động viên, an ủi tôi rất nhiều, khuyên tôi nên sống tích cực và bỏ tính hay tự trách bản thân mình đi nên tôi đã làm vậy. Vì suy cho cùng, những điều cậu ấy nói tôi thấy cũng có lí nên tôi làm theo, giờ thì tôi cũng khá quen và hài lòng với cuộc sống hiện tạ rồi.
Mùa đông năm nào không nhớ tại nhà Ết

Những năm đại học:
Ít gặp nhau vì không học cùng trường nhưng ngày lễ vẫn hay rủ nhau đi chơi, đi thăm thầy cô giáo cũ rồi đến nhà nhau liên hoan, cười như được mùa. Và cũng nhiều khi đi mảnh, chỉ có 2 đứa đèo xe máy nhau đi rồi selfie đủ ảnh :))

Red couple in Royal City

Đến bây giờ thì cậu ấy ra trường được 1 thời gian rồi, tôi thì vẫn còn đang đi học vì tôi học 5 năm. Sau này, mỗi đứa tự chọn cho mình 1 con đường riêng để đi nhưng tình bạn mà 2 đứa dành cho nhau tôi nghĩ vẫn sẽ lâu dài, chưa rõ là bao năm nữa nhưng từ khi chơi thân đến giờ vẫn chưa có xích mích nào cả.
Ngày đẹp trời tại Phố Đi Bộ - Hồ Gươm
Thôi, hôm nay nói thật là một ngày dài, do bận bịu nhiều thứ quá cả tình cờ xem lại ảnh hồi đi chơi nên có cảm hứng viết bài. Bài khá dài và tôi nghĩ chắc ngoài mình và 1 số bạn ham mê đọc tiểu thuyết kiểu khô khan thì mới đọc đến đây thôi. Còn lại chắc là ngất ngay từ trên rồi :) Cảm ơn ai đó đọc được đến đây nhé.

Một vài hình ảnh tự sướng :))
Kỉ yếu Hằng
Ready for Ecopark

2 đứa dở :))
--- For a endless friendship ---
Các bài viết cùng chủ đề:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét